Nhà cũ

Nhà cũ Multiply

Thứ Sáu, 10 tháng 1, 2014

Chữ Đạo

Đạo nguyên thủy thì vô hình, vô tượng, vô thủy vô chung, vô danh và không thể mô tả. Chữ tượng hình Đạo (chữ hán) mà chúng ta sử dụng hàng ngày chứa đựng nhiều hàm nghĩa.


Trước hết, người ta phất bút viết hai dấu: dấu bên trái nghĩa là ánh sáng, bên phải là bóng tối – cũng giống như trong biểu tượng lưỡng nghi, trong đó Âm và Dương quyện vào nhau. Hai chấm này cũng thể hiện cho mặt trăng và mặt trời trên bầu trời, lửa và nước trên mặt đất và đôi mắt trên gương mặt người, nơi phản chiếu ánh sáng từ thế giới bên ngoài đó và với sự tu đạo dường như có thể nhìn thấu cả thế giới bên trong.

Dưới hai dấu này, là một gạch ngang, đó chính là chữ nhất và cũng là biểu tượng cho sự đồng nhất của mọi sự. Dưới đó là hình tượng của khái niệm „ngã (bản thân)“ đặt trong mối liên quan với chính bản thân; điều đó có nghĩa là: toàn bộ vũ trụ đều nằm gọn trong mỗi cái ta và Đạo cũng không thể tách rời khỏi chữ ngã, khỏi mỗi cá nhân được. Những yếu tố cấu thành được kể từ lúc đặt bút đến lúc này kết hợp với nhau tạo nên chữ „Chính“ (chủ chốt, đầu). Tức là muốn nói việc hành đạo là việc tối thượng nhất, quan trọng nhất mà một con người có thể làm. Cuối cùng thì người ta viết tiếp bộ „đi“ vào bên trái, chữ này cũng có nghĩa là du hành hay có hiệu lực. Điều đó hàm nghĩa là hiệu lực của việc học sẽ được thể hiện ra trên toàn bộ cơ thể, rằng  Đạo tác động lên từng cá thể cá biệt cũng như trong toàn bộ vũ trụ. Đó là những ý nghĩa được gói trong chữ tượng hình „Đạo“ vậy.“

(Dịch từ Chen Kaiguo, Zheng Shunchao: Der Meister vom Drachentor. Econ Ullstein List Verlag, München, 2000. S. 33, 34)

Nguyên bản tiếng Đức:

„Das ursprüngliche Dao ist form- und gestaltlos, ohne Anfang und Ende, namenlos und nicht zu beschreiben. Das Schriftzeichen für ‚Dao‘, das wir aus praktischen Gründen benutzen, ist reich an verborgenem Sinn.
Zuerst schreibt man zwei Punkte: Der linke Punkt bedeutet Licht, der rechte Dunkelheit – wie im Symbol des Höchsten [Taiji], in dem Yin und Yang sich umarmen. Diese beiden Punkte stellen auch Sonne und Mond am Himmel, Feuer und Wasser auf der Erde und die beiden Augen des Menschen dar, die ihr Licht umzukehren und im Verlauf der Läuterungsübungen nach innen zu schauen scheinen.


Unter diesen beiden Punkten wird ein einzelner Strich gezogen, der ‚eins‘ bedeutet und die Einheit aller Dinge darstellt. Darunter wird das Zeichen für ‚selbst’ geschrieben, das sich auf das Selbstbezieht; das bedeutet, daß alles im Universum sich innerhalb des eigenen Körpers befindet und das Dao nicht vom Selbst getrennt ist. Wenn die bisherigen Elemente des Schriftzeichens zusammengesetzt werden, bilden si das Zeichen ‚Haupt‘. Das bedeutet, daß die Übung des Dao das Höchste und Wichtigste ist, das man in der Welt tun kann. Zuletzt schreibt man links davon das Zeichen für ‚gehen‘, das auch ‚reisen‘ oder ‚wirken‘ bedeutet. Damit wird das natürliche Wirken der Lehre im ganzen Körper zum Ausdruck gebracht – daß nämlich das Dao im eigenen Körper und in der ganzen Welt verwirklicht wird. Dies sind die Bedeutungen, die in der Form des Schriftzeichens ‚Dao‘ enthalten sind.“